Thứ Bảy, 16 tháng 1, 2016
Lặng lẽ Fanxipan: Niềm kiêu hãnh đã chết!
Một ngôi chùa rất giống chùa TQ nhanh chóng mọc lên trên Fanxipan làm tan nát trái tim những người vốn yêu sự cô đơn lặng lẽ đến thánh thiện của ngọn núi.
Thiên đường đã mất!
Lắng nghe dòng tâm sự của một người bạn của ngọn núi, Nguyễn Hạnh Hà My: “Mình đã bật khóc khi nhìn thấy tấm ảnh này. Lúc đầu nhìn qua tưởng cảnh 1 cái chùa nào của Trung Quốc. Làm sao tin nổi đây lại là cảnh ở đỉnh FANXIPAN. Nghĩ trong đầu: Không thể! Không phải đâu!“
Nhưng mình phải tin, vì nó đã quá rõ ràng rồi. Họ nổ mìn vài đoạn núi. Họ phá tan phá nát vài đoạn dốc gần đỉnh. Họ trưng cái bảng sắt thông báo: “Nguy hiểm, có vật rơi trên đầu!” Rồi họ mang vật liệu lên đây, bằng đôi vai của những anh tộc hoặc những cái cáp chở đồ đã từng lấy đi vài mạng người. Rồi họ dựng lên một cái chùa, sẽ đặt vài cái hòm công đức. Họ sẽ lại bê đâu vài cái tượng phật to đùng lên đặt ở đó. Họ sẽ rỉ tai nhau rằng ngôi chùa trên đỉnh Fanxipan thiêng lắm. Lên trển cầu tài cầu lộc cầu tiền ắt thành thật. Rồi đó, cứ để xem, hương khói nghi ngút, tiền lẻ xẻ đàn, người người nhộn nhịp. Các bà các mẹ các ông kinh doanh tha hồ “leo núi” để cầu tài lộc.
Mình bất ngờ quá khi nhìn vào tấm ảnh này. Chỉ mới cách đây 2 tháng thôi, ở những bước chân cuối cùng leo lên đỉnh. Khi trời còn chập choạng tối. Đi đến đoạn này, mình đã xúc động khi quay lưng lại và thấy mặt trời đang hửng cam phía sau, giữa những tầng mây bồng bềnh cuộn sóng. Mình bật khóc. Vì giây phút đc ngắm nhìn núi non và mây trời. Còn bây giờ, cũng chính khung cảnh này, mình lại phải bật khóc vì xót xa cho ngọn núi kiêu hãnh ấy. Fanxipan, từng là niềm tin, niềm mơ ước suốt một thời tuổi thơ của mình. Giờ, sao cảm giác như nó đã gục ngã trước những cỗ máy, máy cẩu, máy xẻ đá, mìn nổ, và chính bàn tay con người?
Fanxipan, gục ngã và bất lực. Nằm lặng lẽ với những vết thương sẽ chẳng thể lành lại.
Mình nhỏ bé quá. Mình không làm gì được. Mình cũng biết đau cho những điều mình trân quý đang thật sự bị tàn phá.
Hương khói làm tan mây trời. Người người chen nhau làm đau lòng núi.
Fanxipan, rồi vài tháng nữa, khi cáp treo đi vào hoạt động, sẽ ra sao?”
Tôi thầm nghĩ có quá nhiều thứ đã mất nhưng đến những đỉnh núi thiêng cũng bị thương mại hóa thì vận khí dân tộc sẽ đi về đâu? Nepal có quốc giáo là Phật giáo nhưng người Nepal đâu có xây chùa trên núi tràn lan đâu?
FB Hoàng Linh
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét